hàn nhậm phục hối hận đã muộn
Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! Chúng Ta Cũng Phải Thật Tốt Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc Ngài CEO, Kí Tên Kết Hôn Đi! Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Bất Lương Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời Truyện đang hot Ngày Tháng All time 1 Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban Ngôn Tình, Sắc 2
Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! Chương 2: Sẽ chết « Chương Trước Quản Lý Chương Tiếp » - Ai cho phép các người đánh cô ấy? Lão Lâm không nghĩ Hàn Nhậm Phục lại tức giận đến vậy, lắp bắp trả lời. - Chúng tôi nghĩ đó là ý muốn của ngài. Chỉ cầnchỉ cần cô ấy không mất mạng
Hàn Nhậm Phục, Hối Hận Đã Muộn! Chương 1: Ai cho phép các người đánh? Quản Lý Tiêu Ý Nhã! Là cô đẩy Kì Liên xuống cầu thang? Cô gái được gọi là Tiêu Ý Nhã kia lẳng lặng nhìn người đàn ông trước mặt, đứt quãng đáp lại. - Anh vậy mà ngay lập tức xác định là tôi làm? Hàn Nhậm Phục lần này dường như khó mà kiềm nổi bình tĩnh nữa.
Hối hận đã muộn. . . . Xin giảm nhẹ hình phạt nhưng phần lớn thời gian xét xử phúc thẩm, bị cáo N.T.N.T (sinh năm 1988, trú thị xã Ninh Hòa) chỉ khóc, hoặc vấp váp nói trong tiếng khóc nức nở. T. không chối cãi chuyện đã lợi dụng việc được lãnh đạo nhà trường giao
Hối Hận Muộn Màng - Tập 01 | Bạn Trai Trẻ Mượn Điện Thoại Của Người Yêu Và Phát Hiện Điều Không Ngờ🔰 Đăng Ký Kênh: Phía Sau
Trùng hợp thay, tối nay Kì Liên nói muốn về nhà bố mẹ vì đã lâu không trở về. Nếu là mọi khi, Hàn Nhậm Phục sẽ không do dự mà nói hắn sẽ đưa cô trở về. Nhưng hôm nay thì khác, Hàn Nhậm Phục chỉ hơi cười rồi không nặng nhẹ mà nói một câu. - Đi đường cẩn thận.
cheseawolfde1986. Tiêu Ý Nhã bắt đầu hôn mê sâu. Vết roi đánh trên người vì quá nhiều mà ống tiêm thuốc cầm máu của Cao Hiên hầu như không có tác Hiên làm vài kiểm tra thân thể cơ bản, phát hiện mười ngón tay của cô đều gãy, tức giận tới mức thở phì Nhậm Phục châm thuốc, càng rít càng trầm mặc, ánh mắt né tránh không nhìn vào thân thể máu me trên Hiên quay người, điên tiết chất Tại sao lại làm như vậy với em ấy? Hàn Nhậm Phục không trả lời, tiếp tục hút thuốc, ánh mắt nhìn ra sân trước, gióng tai nghe tiếng xe cấp Hiên dằn mạnh hộp thuốc xuống Mẹ nó, cậu là thắng khốn. Không những đánh em ấy, còn bẻ gãy mười đầu ngón tay. Tôi nói, nếu không cứu được Nhã Ý, đời này tôi với cậu xem như chưa từng quen Nhầm Phục có vẻ không tin nổi, mơ hồ hỏi Cậu nói gì cơ? Cao Hiên cười gằn, cho rằng Hàn Nhậm Phục biết rồi còn vờ vịt, châm Tôi thấy cậu là bị Kì Liên làm cho mù mờ đầu óc Nhậm Phục hồi phục tinh thần, hừ lạnh một tiếng, cũng không biết trong đầu hắn rốt cuộc đang nghĩ Là cô ta đáng bị như Hiên không thể tin được hắn sẽ nói ra những lời như vậy, cười Vậy ra chính cậu sai người đánh em ấy sao?Hàn Nhậm Phục định phản bác, nhưng hắn có thể phản bác điều gì. Chính hắn đã là người ra lệnh cho thuộc hạ dẫn Ý Nhã ra ngoài, hắn nên nói mình vốn dĩ không biết Ý Nhã bị đánh sao?Chính bản thân hắn cũng cảm thấy nực này từ bên ngoài, xe cấp cứu đã tới. Cao Hiên cẩn thận bế Tiêu Ý Nhã lên, trước khi bước ra khỏi phòng còn để lại một Hãy nhớ những chuyện hôm nay cậu đã làm. Hàn Nhậm Phục nhìn theo bóng lưng hai người họ rời đi, siết chặt nắm đấm cùng với tẩu thuốc trong tay. Mặc kệ cho mồi lửa của tẩu thuốc kia xém vào da thịt, hắn vẫn như cũ đứng im, nét mặt âm trầm."Tiêu Ý Nhã..."Tiêu Ý Nhã bị thương rất nặng, khi được đem vào bệnh viện, tình trạng cô bắt đầu lâm vào nguy kịch. Cao Hiên dùng hết tất cả kinh nghiệm mình có trong đời, cùng với những bác sĩ khác nhặt về cho cô một cái mạng Ý Nhã gãy hết mười ngón Hiên biết, linh hồn cô có lẽ cũng đã vỡ Ý Nhã hôn mê gần một tuần, gần một tuần này, hầu như đêm nào Hàn Nhậm cũng tới, nhưng hắn chỉ đứng bên ngoài nhìn vào, rạng sáng liền rời đi, thần không biết quỷ không hắn cũng không rõ vì sao mình lại làm Tiêu Ý Nhã tỉnh lại, Cao Hiên chỉ nhẹ vỗ vai cô, nói một câu đến lúc phải buông tay rồi, Ý Nhã không trả lời, nhè nhẹ gật Nhậm Phục nghe tin cô đã tỉnh, cũng không tới nhìn nữa. Kì Liên xuất viện, hắn liền lái xe đến đón cô về nhà. Cùng với chuyện đêm ấy Tiêu Ý Nhã bị đánh tới mất nửa cái mạng không còn đề cập Ý Nhã nằm viện gần hai tháng thì ra về, nhưng cô không về Hàn Gia nữa mà được Cao Hiên thuê cho một căn chung cư nhỏ. Đến bây giờ mới dần hồi tưởng lại mọi việc. Tiêu Ý Nhã là chị họ của Kì Liên, cũng là hôn thê của Hàn Nhậm Phục. Cuộc hôn nhân này được cha mẹ hai bên sắp đặt từ khi hai người chưa ra Hàn Nhậm Phục cùng Kì Liên lại là thanh mai trúc mã từ nhỏ, tình cảm sâu đậm. Đột nhiên có một Tiêu Ý Nhã là cô chen vào, Hàn Nhậm Phục theo lẽ chán ghét cô cực năm trước, cha mẹ cô vì tai nạn qua đời, chú dì liền ra sức để Kì Liên cùng Hàn Nhậm Phục thân cận. Chỉ có mẹ của Hàn Nhậm Phục, Hàn phu nhân là còn để mắt tới vụ đính hôn kia, ép Hàn Nhậm Phục đưa cô về nhà sống Nhậm Phục không thể không nghe lời mẹ, nhưng hắn đưa cô về cũng chỉ xem cô như không khí, vẫn yêu chiều Kì Liên, nói rằng sẽ tìm cách hủy hôn với Ý Nhã bình lặng sống, cho đến một ngày, Kì Liên thông báo mình mang thai của Hàn Nhậm Tiêu Ý Nhã biết đó vốn không phải của hắn."Hàn Nhậm Phục... anh thực ngốc"
- Anh và Kì Liên đã ngủ cùng với nhau rồi sao? Trong chính ngôi nhà này?Hàn Nhậm Phục không nghĩ sẽ có ngày Tiêu Ý Nhã hỏi mình chuyện này, nhất thời không biết phản ứng thế nào. Hắn nhíu mày không vui, hỏi Thì sao?Tiêu Ý Nhã sớm đã chết tâm, khi thấy hắn thừa nhận, trong lòng ngoài chua xót thống khổ thì cũng không còn gì nữa. Nhưng cô vẫn muốn xác minh, muốn lần cuối giúp hắn rồi buông Đã ngủ bao nhiêu lần? Cách đây bao nhiêu lâu?Hàn Nhậm Phục rất ít khi lộ vẻ mất bình tĩnh, không trả lời câu hỏi này. Chỉ dùng ánh mắt thâm sâu lạnh lùng nhìn Ý Nhã cũng không e dè trước mặt hắn nữa, nhàn nhạt hỏi Anh và cô ấy đã có con rồi?Hàn Nhậm Phục ngả người về phía sau, ánh mắt ngày càng lạnh nhạt, gật gật đầu. Hắn Đợi vài ngày nữa khi mẹ tôi ra nước ngoài, cô hãy chuyển ra ngoài sống đi. Tôi sẽ trợ cấp phí sinh hoạt và học phí hàng tháng cho cô. Kì Liên đang mang thai, tôi cũng không muốn nhìn thấy em ấy khó Nhã chua xót cười, nước mắt cũng theo đó mà chảy ra. Hàn Nhậm Phục, hắn cũng chỉ được đến thế. Ngay từ đầu hắn vốn đã chán ghét cô, còn hận cô chen vào mối quan hệ giữa hắn và Kì Liên nói nếu không có cô, hai người đã sớm kết hôn từ rời đi là điều đương nhiên. "Nhưng Hàn Nhậm Phục, nể tình ngày hôm ấy trong đám tang cha mẹ tôi, anh thành tâm dập đầu ba lạy, xem như đây là sự ôn nhu cuối cùng tôi dành lại cho anh"Ý Nhã đưa tay lau nước mắt, ngăn không cho mình yếu đuối, dùng khí thế kiên cường nhất mà nói với Hàn Nhậm Phục. - Nhậm Phục, Kì Liên đã sớm ngoại tình sau lưng anh, cái thai ấy cũng không phải của Hàn Nhậm Phục lại chỉ cười khẩy, hắn cho rằng Ý Nhã không biết tự lượng sức, cô vậy mà ở trước mặt hắn bới móc Kì Liên, khiến hắn chán ghét lại càng thêm chán ghét. Hắn không thèm để tâm nữa, nắm áo khoác chuẩn bị đứng dậy, lúc này, Ý Nhã đột nhiên Anh rồi sẽ phải hối Nhậm Phục quay phắt người, đưa tay bóp cổ cô gái trước mặt, ép cô dính sát vào ghế alpha, gằn Câm miệng, cô đừng tưởng tôi không biết rõ con người của Nhã vẫn dùng đôi mắt đỏ hoe điềm tĩnh nhìn hắn, khó nhọc hỏi lại. - Tôi là người thế nào?Đối diện với đôi con ngươi trong trẻo sâu hun hút kia, những lời bên miệng định nói bỗng dưng bị hắn nuốt trở lại, Hàn Nhậm Phục không trì triết Ý Nhã nữa, chỉ hỏi một Cô cùng em trai Cao Hiên, Cao Ngạn Thiên có mối quan hệ như thế nào?Tiêu Ý Nhã không khỏi sửng Tại sao anh biết cậu ấy?Không nhận được câu trả lời thỏa đáng, lại thêm thấy vẻ mặt lo lắng của Ý Nhã, Hàn Nhậm Phục cười nhạt, hắn đứng dậy xoay người bỏ Ý Nhã giờ không ngăn nổi nước mắt của mình nữa, nằm yên lặng lẽ khóc."Ngạn Thiên, Ngạn Thiên..."Sáng sớm ngày hôm sau, khi cô tỉnh dậy thì Hàn Nhậm Phục đã rời đi từ khi nào, Hàn phu nhân cũng nhắn cho cô một cái tin, nói rằng mình đã trở về Thụy Điển, dặn cô chăm sóc bản thân thật tốt, đừng quá mức bận tâm đến điều phu nhân rất tốt, từ khi cha mẹ qua đời, chỉ còn mình bà quan tâm đến cô. Nếu không vì bà tâm tâm nguyện nguyện muốn cô ở lại, Ý Nhã cũng đã sớm ra khỏi căn nhà sửa soạn một chút, định sẽ lên trường làm cho xong luận án ngày hôm nay. Thế nhưng trong nhà lại có khách không mời mà Liên rất tự nhiên từ bên ngoài bước vào, nhìn thấy cô thì gật đầu cười nhẹ, không biết xấu hổ mà Nhậm Phục đi làm rồi ạ?Ý Nhã không bận tâm đến cô ta, xoay người lên lầu lấy áo khoác. Kì Liên vẫn một mực đi theo. Lên đến đầu cầu thang, Ý Nhã xoay người Cô muốn gì?Kì Liên vẫn cười một cách thật tự nhiên, cười đến giả Chị xem chị kìa, bộ dạng xù lông ấy thật khiến người ta hứng cũng rất dứt khoát, cô ta nắm lấy tay Ý Nhã dằng mạnh một cái, tự mình ngã lăn xuống dưới. Ý Nhã chưa biết phản ứng thế nào thì dưới đó đã có người la Máu... Máu... Kì Liên tiểu thư...
Sinh ra trong một gia đình có truyền thống âm nhạc, Quang Hà chính thức theo đuổi con đường ca hát chuyên nghiệp từ năm 2000. Năm 2003, Quang Hà quyết định vào miền Nam để sinh sống và lập nghiệp. Tham gia... Xem toàn bộ Sinh ra trong một gia đình có truyền thống âm nhạc, Quang Hà chính thức theo đuổi con đường ca hát chuyên nghiệp từ năm 2000. Năm 2003, Quang Hà quyết định vào miền Nam để sinh sống và lập nghiệp. Tham gia rất nhiều các chương trình của Đài truyền hình thành phố cũng như các tỉnh phía Nam, Quang Hà dần khẳng định tên tuổi của mình và chiếm được rất nhiều tình cảm của khán giả. Tháng 09 năm 2019, ca sĩ Quang Hà cùng ekip đã tổ chức Liveshow "Không thể thay thế" nhân dịp kỷ niệm 19 năm ca hát của anh tại Thủ đô Hà Nội. Với 20 hoạt động âm nhạc bền bỉ, Quang Hà giờ đây là cái tên đã ghi dấu ấn trong lòng người hâm mộ Rút gọn
Hàn Nhậm Phục sau ngày hôm ấy đã dùng mối quan hệ của mình, liên hệ với nhiều bác sĩ quốc tế đứng đầu trong lĩnh vực điều trị ung hắn đủ tính táo để nhận thức được sự thật. Cao Hiên không phải là một tay lang băm, anh ta thực sự rất giỏi. Cả Bắc Kinh này xem chừng cũng chẳng ai vượt qua nổi như Cao Hiên đã nói không thể chữa được thì chính là không thể chữa được. Nhưng Hàn Nhậm Phục vẫn luôn ôm một tia hi vọng nào chưa từng nói chuyện với Tiêu Ý Nhã về vấn đề này. Hàn Nhậm Phục đang cố chấp, hoặc đơn giản hơn là đang tránh Liên và Trác Văn đã ngồi tù, thực chất, với tội danh của họ, nếu như đập tiền vào thì chuyện ngồi tù là rất khó. Nhưng Hàn Nhậm Phục có thể thiếu rất nhiều thứ, nhưng sẽ không thiếu tiền...Mẹ của Trác Văn và cha mẹ Kì Liên không dưới một lần gọi điện tới, nhưng Hàn Nhậm Phục cả bắt máy cũng lười. Chỉ quanh quẩn ở bên cạnh Tiêu Ý gian gần đây, hắn phát hiện mình bị viêm dạ dày rất nặng vì nghiện rượu. Thường xuyên xuất huyết nếu ăn uống ngủ nghỉ thất thường, nhưng hắn không quan tâm nói với Ý Nhã. - Chuyện em hiến máu cho người của Bùi Hữu Minh, không cần thiết Nhã lúc này đang nằm trên giường. Cô cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Thời gian của cô sắp hết, Hàn Nhậm Phục lại đưa cô về ngoài nhìn vào sẽ nói hắn là hối hận, là đang mong cô tha thứ, mong có được lòng thương hại từ Tiêu Ý Nhã rất mệt, thực sự rất sao phải đôi co, cãi vã, phải biện minh cho một điều gì đó khi bản thân mình vốn đã sắp lìa đời?Ai đúng, ai sai có còn quan trọng hay không?Nghe Hàn Nhậm Phục tự mình quyết định, Ý Nhã chỉ khẽ trở người đáp Chuyện em đã hứa, nhất định phải Nhậm Phục đã chuyển bàn làm việc của mình vào. Không khí giữa hai người đột nhiên hài hòa đến tất cả những chuyện đau lòng kia chưa từng xảy chỉ như hai người quen biết, không thân thiết cũng không xa lạ. Hằng ngày sống chung với nhau, ăn cơm cùng nhau, ngủ cùng một khi sẽ nói chuyện dăm ba Ý Nhã có lẽ đã yếu lắm rồi, ngủ rất nhiều. Hơn nửa thời gian một ngày đều ngủ, hơi thở lại thất Nhậm Phục đôi lúc sẽ không nhịn được mà đưa ngón tay lên mũi cô, thử xem Ý Nhã còn thở hay là một khung cảnh kì Nhậm Phục sau khi nghe cô nói, một hồi lâu sau mới lựa Ý Nhã... không thể Nhã lúc này lại bắt đầu buồn ngủ, cũng cảm thấy không cần phải giải thích nhiều với hắn, chỉ kéo chăn xoay mặt đi, nhắm mắt Cứu một người cũng là cứu, cứu hai người cũng là cứu... Em làm chút việc thiện, kiếp sau sẽ không phải khổ sở nữa...Hàn Nhậm Phục nhìn bóng lưng nhỏ gầy được bọc trong ổ chăn ấm áp của cô, trầm mặc không nói thêm chiều, Ý Nhã nói muốn tới bệnh viện. Cô định sẽ tự mình đón taxi, nhưng không nghĩ Hàn Nhậm Phục chỉ khẽ choàng lên người cô một chiếc áo khoác lông mềm rồi Tôi đưa em Nhã cũng không từ người một đường đều im lặng. Khi tới nơi còn gặp Cao Hiên, anh không để ý tới Hàn Thị đứng phía sau, cười nói với Ý Nhã. - Đừng đi lại nhiều như Nhã cũng dịu dàng đáp lại Em đến nhìn Ngạn Thiên một rồi cùng Cao Hiên bước đi. Hàn Nhậm Phục hít sâu một hơi, cảm thấy dạ dày của mình lại đang sôi lên, chực chờ phun thứ gì đó ra ngoài, nhưng hắn vẫn mím môi nín lại, đi theo phía Nhã rất quen thuộc, vừa tới nơi liền tháo dép, cởi áo khoác trèo lên giường bệnh nằm tựa đầu vào một bên cánh tay Ngạn Thiên, chào Cậu thế nào rồi?Cao Hiên ở bên cạnh thuần thục vén chăn cho hai người, như một bà mẹ chăm hai con có Hàn Nhậm Phục đứng đó như một khúc gỗ dư thừa.
hàn nhậm phục hối hận đã muộn